Bỗng dưng tôi thấy nhớ mùa thu an bình quá đỗi, hình như thu qua rồi để lại những cơn mưa trầm buồn trong đêm như tiếng dương cầm héo hắt về miền xa xưa. Khi tôi bên em, cô gái Thiên Bình bé nhỏ, khi em khẽ cười nhét vội vào ba lô tôi tập truyện ngắn “Giữa chúng mình từng có một tình yêu”.
Tôi cầm cuốn sách của em, khó hiểu, à, ra là vì em muốn tôi đọc câu chuyện có tựa đề về em – “Thiên Bình, tớ đến để yêu cậu!” Và là vì những gì trái tim Thiên Bình muốn:
“Tôi gọi người là chàng trai của gió
Người sẽ yêu tôi trong se lạnh đầu đông
Người sẽ ôm tôi khi những khoảng trời hồng
Lặng lẽ buông mình nơi dòng sông lấp loá
Người chỉ đến khi tuyết rơi trắng xoá
Khi co ro tôi cần lắm bờ vai
Người sẽ đến khi nỗi nhớ thật dài
Người sẽ ở bên khi ngày mai không tới
Khi cân thăng bằng một ngày kia chới với
Trái tim tôi mất phương hướng giữa trời
Khi tâm hồn tôi lạc lõng đôi nơi
Đó là lúc tôi tin, một ngày kia người sẽ tới…”
Và em muốn tôi yêu em như thế…
Tôi biết, người trẻ thường buồn và cô đơn, cả tôi cũng vậy, nhưng bạn biết đấy, bạn vẫn sẽ phải tiếp tục sống, sống cho mình và sống vì người. Vượt qua nỗi hoang hoải của những chuỗi ngày dài là trái tim tràn đầy khác khao yêu thương, vượt lên những ngày đông lạnh là bờ vai ấm áp cần được ai đó tựa vào. Và tôi sẽ chờ, chờ một đôi mắt biết gõ cửa trái tim mình lần nữa…
Và lần này là một yêu thương thật sự, yêu thương thuộc về tôi, mãi mãi…
Em sẽ là ký ức cho mối tình đầu dịu dàng tôi từng đã có, nhưng chắc chắn không phải là hiện tại hay tương lai của tôi. Tôi sẽ chỉ giữ em trong những cơn mưa triền miên mùa thu, để nỗi nhớ buông phủ một lần rồi sẽ trôi đi khi cơn mưa dần tan…
“Đêm đen.
Nhưng những ngôi sao vẫn sáng, chỉ là không thể nhìn thấy thôi…
Trời đã thôi mưa. Và mai sẽ là một ngày nắng!”
Nguồn: Sưu Tầm
WEBHIGGS Brings You the Latest Health News Along With Science & Technology News. Subscribe Now to Keep Updated With Popular News and It News.
Trả lờiXóaLink is here: http://www.webhiggs.com/